Món quà bí mật được gửi đến nhân ngày sinh nhật chồng khiến gia đình tôi 1 phen nóng mặt

Món quà bí mật được gửi đến nhân ngày sinh nhật chồng khiến gia đình tôi 1 phen nóng mặt

Từ hôm ấy đến nay gia đình tôi không khí nặng như chì, tôi cũng không nói chuyện nhiều với chồng, nói đúng hơn là không muốn nói. Chồng tôi cũng không dám ho he gì, làm gì cũng nhìn thái độ của vợ.

Chuyện bắt đầu xảy ra cách đây 2 tháng, khi đó tôi phát hiện chồng mình đang qua lại với 1 người phụ nữ khác. Cô ta khá trẻ đẹp ăn mặc sexy, quần áo ngắn cũn. Chắc ai có gia đình rồi sẽ hiểu cảm giác bị phản bội nó đau thế nào. Khi ấy tôi khóc và suy nghĩ nhiều đến mức 1 tuần tôi giảm đến 3 cân. Ai gặp cũng hỏi có bệnh gì hay có chuyện gì mà ốm đi nhiều vậy, tôi chỉ cười trừ cho qua mọi chuyện.

(Ảnh minh họa)

Nếu là người khác chắc họ sẽ lao vào tra hỏi, đánh đấm, khóc lóc này nọ. Tôi cũng phát điên lên tôi cũng muốn làm tanh bành mọi việc ra lắm, nhưng khi đó con tôi sắp thi học kỳ tôi không muốn ảnh hưởng tới con. Hơn nữa tôi phải khiến chồng mình phải trả giá cho những việc đã làm sau lưng chúng tôi. Tôi vẫn thường nói, tất cả mọi sai lầm đều có thể châm chước và tha thứ trừ vấn đề phản bội, ngoại tình .

Thời gian ấy tôi tự vấn, tự tra khảo bản thân rất nhiều. Tôi tự hỏi mình đã làm gì sai? Có phải vì tôi xuống sắc đi và không xinh đẹp bằng cô ta. Hãy tôi chưa quan tâm anh được chu đáo như anh nghĩ. Tôi rối trí và vô cùng đau khổ, nhiều đêm tôi giật mình tỉnh dậy trong đêm nhìn người đàn ông nằm cạnh mình tôi tự hỏi: “Sao anh lại làm thế với em, sao anh lại làm như vậy? Anh sống với em bao nhiêu là thật bao nhiêu là lừa dối?”. Tôi mệt mỏi với những ngày đôi mắt quầng thâm.

Khi thấy tôi tàn tạ quá chồng mới giật mình hỏi: “Em sao thế, sao dạo này anh thấy em gầy đi nhiều vậy?”. Tôi cười chua chát: “Tại em đau đầu mất ngủ chút thôi, em không sao?”. Đúng vậy: “Em không sao?”, lúc nào cũng là câu nói ấy.

Rồi ngày sinh nhật anh cũng đến, tôi biết anh và tình nhân đã tổ chức sớm với nhau 1 ngày trong nhà nghỉ. Đêm ấy tôi nấu cơm mua bánh kem và mời bố mẹ anh đến nhà ăn cơm, có cả anh trai anh và chị dâu nữa. Tôi chỉ mời có vậy thôi, vì tôi có chuyện muốn nói với gia đình.

 

(Ảnh minh họa)

Khi cả nhà đã ăn xong, ngồi ăn hoa quả thì tôi bảo các con lên tầng chơi học bài. Tôi nháy máy cho bên chuyển phát nhanh đưa quà đến. Tôi giả vờ như không hay biết món quà đó do ai gửi. Cả nhà cũng tò mò muốn biết bên trong có gì mà lại không đề tên. Anh trai chồng mở ra thì bỗng dưng mặt anh tối sầm lại, tái mét đi.

- Trong đó có gì vậy anh, sao phản ứng của anh lại như vậy?

Chị vợ nhanh nhảu cướp lấy, hai người giằng co nhau và những tấm ảnh rơi xuống. Ảnh chồng tôi tay trong tay với bồ, ảnh đi nhà nghỉ rồi ôm hôn… Mắt tôi nhòe đi dù đã coi những bức ảnh đó nhiều lần trước đó rồi. Cả nhà nhìn chồng tôi với ánh mắt đầy thắc mắc, nghi vấn lẫn thất vọng.

Bố chồng tôi dành cho chồng tôi 1 cái tát như trời giáng, còn tôi cứ thế khóc. Bao nỗi đau lâu nay có dịp vỡ òa ra, chồng tôi quỳ xuống van xin cả nhà tha thứ. Mẹ chồng ôm lấy tôi vì thấy tôi khóc nhiều quá. Hôm đó tôi sống chết đòi ly hôn, nhưng cả nhà can ngăn, chồng tôi cũng tha thiết xin tôi đừng làm vậy. Gia đình tôi họp đến 1 giờ sáng, bố mẹ thất vọng về chồng rất nhiều. Cứ nghĩ mình sẽ hả hê khi vạch trần bộ mặt của chồng ra nhưng tôi vẫn thấy đau nhói, thậm chí đau gấp trăm nghìn lần.

Lần đầu tiên trong đời, tôi từ người phụ nữ vốn dĩ trẻ trung, béo khỏe tự tin lại suy sụp và gầy rộc chạm mốc 40 kí như vậy. Tôi quyết định cho chồng 1 cơ hội, cũng là cho gia đình này 1 cơ hội và không ly hôn. Nhưng nỗi đau cứ âm ỉ trong lòng khiến tôi chẳng thế sống vui vẻ được. Giờ đây tôi mới thấm thía bị phản bội nó đau như thế nào và đúng là khi niềm tin đã mất thì không bao giờ lấy lại được. Tôi tự hỏi sao càng ngày càng có nhiều người đàn ông xem nhẹ gia đình như thế? Mỗi khi bên bồ các anh có bao giờ nghĩ đến vợ con mình hay không mà lại ung dung, sung sướng khi cặp kè như vậy?

Theo: Một Thế Giới