Lý Liên Kiệt già nua và sức khỏe giảm sút ở tuổi 53

Lý Liên Kiệt già nua và sức khỏe giảm sút ở tuổi 53

Lý Liên Kiệt sinh năm 1963 tại Bắc Kinh (Trung Quốc). Khi còn nhỏ, anh khá yếu, thường bị bệnh nên được gia đình cho đi học võ để cải thiện sức khỏe . 11 tuổi, Lý Liên Kiệt đã giật giải tại các cuộc thi võ tầm quốc gia. Anh nhận giải thành tựu Vàng của Tổng hội võ thuật Trung Quốc khi mới 16 tuổi. Ở tuổi 19, Lý Liên Kiệt đã có vai diễn đầu tay và nhanh chóng trở thành sao . Thời gian này, anh vẫn say mê với nghiệp võ học.


Gương mặt nhiều nếp nhăn, mái tóc điểm bạc của Lý Liên Kiệt khiến nhiều người ngạc nhiên. Ở tuổi 53, anh đã già nua hơn hẳn. Ảnh: Sina.

Năm 1982, chỉ nhờ vai diễn Giác Viễn hòa thượng trong Thiếu Lâm Tự, Lý Liên Kiệt vang danh toàn châu Á. Thuận đà phát triển, tài tử đã sang Mỹ lập nghiệp rồi lại trở về Hong Kong. Giới chuyên gia tin rằng, bên cạnh Lý Tiểu Long, Châu Nhuận Phát và Thành Long, Lý Liên Kiệt là nghệ sĩ có công lớn trong việc quảng bá điện ảnh Trung Hoa.

Nhưng vài năm trở lại, anh gần như biến mất trong làng điện ảnh, không tham gia dự án mới. Căn nguyên vì căn bệnh cường tuyến giáp, gây biến chứng rối loạn nhịp tin, mắt bị suy giảm thị lực. Chạy chữa nhiều năm song bệnh tình chưa thể thuyên giảm. Trong buổi gặp phóng viên cách đây ít ngày, nhiều người giật mình với gương mặt đầy nếp nhăn, hốc hác, mái tóc điểm bạc của tài tử.

Lý Liên Kiệt thấy vậy chỉ cười: “Mỗi lần gặp bạn bè, mọi người lại thấy tôi già hơn trước. Hồi sáng, còn có người tưởng rằng tôi đã ngoài 60″.


Hình ảnh cách đây 2 năm và bây giờ cho thấy Lý Liên Kiệt thay đổi khá nhiều. Anh cũng thừa nhận, khi mới bị bệnh, anh lo lắng vì tăng cân quá đà và giờ lại sợ khi có dấu hiệu giảm cân . Ảnh: Ifeng.

Ngôi sao võ thuật màn bạc thẳng thắn cho biết nhiều người ngạc nhiên khi anh kể chuyện sức khỏe giảm sút. Khán giả quen thuộc với hình ảnh phi thường của Lý Liên Kiệt trên màn ảnh, vô tình quên mất rằng anh chỉ là người bình thường.

“Tôi cũng chỉ là một người bình thường giống như các bạn. Tôi không phải là Hoàng Phi Hồng, Hoắc Nguyên Giáp hay Phương Thế Ngọc, tôi không phải anh hùng. Tôi vẫn từng ngày đấu tranh chống lại căn bệnh này.