8 năm nuôi con cho em trai, tôi nhận được kết quả không ngờ

8 năm nuôi con cho em trai, tôi nhận được kết quả không ngờ

Gia đình tôi có cậu em trai kém tuổi, tôi bị bệnh nên phải cắt bỏ buồng trứng, cũng vì thế mà đứa con nhỏ do người yêu cũ của em trai để lại trước khi bỏ đi được tôi xem như báu vậy của đời mình sau khi ly hôn. Cậu em tôi ra nước ngoài xuất khẩu lao động như người ta, hạn kì 5 năm nhưng vì muốn có thêm thu nhập nên em đăng kí thêm 3 năm làm bên đó.

Trước kia, cậu em từng có một mối tình sâu nặng, nhưng người yêu của cậu bỏ lại đứa con chung với cậu rồi bỏ đi vì gia đình nhà bên đó nhất quyết phản đối. Cậu đưa con về và tôi nuôi cháu cho đến tận nay.

8 năm hai cha con không gặp nhau, cũng 8 năm tôi chăm cháu nhỏ từng ly từng tý như con ruột của mình. Cứ nghĩ khi cậu em trai trở về thì gia đình sẽ hạnh phúc, đoàn tụ. Nào ngờ, cái ngày cậu em trở về tôi phải nhận một sự thật đáng chê trách mà cũng không biết làm sao để kéo đứa trẻ về bên mình.

Con trai của em cũng lớn, 8 tuổi nên thằng bé đủ hiểu điều tốt và điều xấu ra sao. Thằng bé quý và thương tôi, quấn quýt tôi hàng ngày. Ngày cậu em về, cả gia đình ra đón đầu ngõ, thấy xuất hiện thêm một cô gái. Cậu nói đấy là người con gái cậu yêu khi làm việc bên đó, cậu đưa về để xin được ngày sẽ cưới luôn vì cô gái này cũng đang mang trong bụng đứa chung của hai người.

Trở về nhà, cậu nhìn con trai được chị chăm sóc tử tế, lớn khôn lấy làm rất hài lòng. Dù ở nước ngoài nhưng bố con vẫn hay được nhìn thấy nhau trên mạng xa hội thông qua internet nên cũng không lạ lẫm nhau nhiều. Cậu em trai cực kì cưng chiều và yêu tương con. Thấy vậy, cô vợ tương lai cũng lao vào đùm bọc, yêu thương rồi nhiều quà cho thằng bé. Mà chẳng hiểu sao những gì cô gái này làm tôi lại có cảm giác rất giả tạo.

Tôi phải làm gì để dành được quyền nuôi cháu đây?(Ảnh minh họa)

Một lần đi chợ về, tôi thấy tiếng loảng choảng, chạy vào thấy thằng bé bị ngã chảy cả máu đầu. Tôi nhìn con trai cậu em mà bật khóc vì tương xót. Tôi đưa cháu vào phòng lấy đồ y tế ra băng lại chỗ bị xước nhẹ trên đầu đó. Thằng bé cũng lớn, cũng biết được đúng sai và càng rõ hơn chuyện ai yêu thương mình thật lòng. Thằng bé nói với tôi. “Cô Minh ác lắm mẹ ạ, cô ấy đánh rồi đẩy con…”. Những lời nói của con khiến tôi không khỏi xót xa. Tôi không biết sẽ ra sao nếu cậu bé phải về sống chung với một người mẹ kế như vậy. Càng không biết làm gì khi cậu em trai đòi đem thằng bé về chăm sóc, bù đắp tình cảm cho nó suốt thời gian đi làm ăn xa.

Bị đưa về nhà bố, thằng bé ngồi khóc ăn vạ. Em trai quay ra trách móc tôi rằng: “Chị dậy con em kiểu gì để nó đổ đốn ra vậy? Thật không chấp nhận được, đi về, lần sau đừng có đến đây chơi nữa…”. Những lời nói của cậu em khiến tôi thắt lại. Tôi nói: “Em nói vậy là không được, chị là người đã nuôi dưỡng chăm sóc bé suốt bằng đó lâu. Có tình cảm, coi như con của mình thì thằng bé mới gần gũi đến thế, chị muốn được chăm lo và nuôi thằng bé đến khi trưởng thành…”. Em dâu tương lai của tôi ở đó nhanh nhẹn đáp. “Chị cũng đâu có sinh ra cháu mà tranh giành với em làm gì cho mệt. Em cũng sẽ yêu thương cháu như con mình”.

Bất lực, tôi chịu thua trước hoàn cảnh đó. cũng đúng, vì tôi chẳng phải người trực tiếp sinh thành ra thằng bé. Nhưng liệu để sống cùng người mẹ kế ác độc rồi thằng bé sẽ ra sao. Bây giờ mới đầu đã thế, đến khi cô gái kia sinh con thì không biết thằng bé sẽ bị cho ra rìa đến mức nào. Tôi nhìn cậu em trai dắt thằng bé đi mà lòng đau xót. Tôi nên làm gì để giành được quyền nuôi cháu đây?

Theo Một thế giới