10 năm yêu nhau, cô gái lặng người nhìn người khác bước lên lễ đường với bạn trai khiến dân mạng phẫn nộ

10 năm yêu nhau, cô gái lặng người nhìn người khác bước lên lễ đường với bạn trai khiến dân mạng phẫn nộ

10 năm yêu nhau, cô gái lặng người nhìn người khác bước lên lễ đường với bạn trai khiến dân mạng phẫn nộ

Mới đây, trên trang NEU Confessions đã chia sẻ câu chuyện, là những lời từ đáy lòng của cô gái sau khi tình yêu đổ vỡ. Yêu nhau 10 năm, đám cưới không còn xa nhưng cuối cùng, người bước vào lễ đường lại là một cô gái khác khiến không ít người xót xa, phẫn nộ.

Nội dung câu chuyện: “Cảm ơn anh vì đã từng là 10 năm tuổi trẻ của em <3.

-Anh ơiiiiiii

– Anh đây!

– Anh biết không, em thích nghe “anh đây” từ anh nói lắm. Có cảm giác bình yên sao sao á!

 

Lần đầu chúng ta gặp nhau là đội tuyển Hóa lớp 10 và 11 học chung phòng. Anh thì giỏi Hóa, dễ gần hơn mấy anh khác trong đt nên giờ ra chơi nào em cũng mặt dày xuống lớp tìm anh hỏi bài đội tuyển. Thi đt có kết quả, em đậu Đồng nên nhắn tin mời anh ly trà sữa, em không hề có ý gì, chỉ là biết ơn anh thôi. Tưởng có kết quả đậu xong thì anh em mình ít gặp, nhưng giờ ra chơi nào anh cũng lên lớp tìm em, lấy cớ là “em cgai chữ đẹp viết hộ bài giùm anh” hay anh bao em ăn sáng vì em chép hộ bài bla bla.

3 tháng sau, anh bảo thích em, nhưng em không đồng ý vì em tự ti bản thân. Lúc đó anh buồn lắm, nhưng vẫn giữ quan hệ anh trai-em gái với em. Cứ bài nào không hiểu em lại hỏi anh, rồi dần ta nhắn tin nói về gia đình, cuộc sống, có để ý ai chưa…. anh lên lớp 12, em 11, anh tỏ tình em lần nữa, và em nhận ra mình cũng đã có chút tình cảm với anh rồi nên đồng ý.

Em đồng ý nhưng trong lòng em lại rất sợ, sợ môn đăng hộ đối, nhưng yêu thì cứ yêu thôi. Ty đôi ta là những giờ chơi ít ỏi tranh thủ gặp nhau, ngồi hàng ghế đá dưới gốc cây nói chuyện xàm xí, cùng ăn hủ tiếu vỉa hè. Em còn nhớ như in, lúc ăn hủ tiếu, tay anh định chạm tay em nhưng em ngại nên rụt tay lại, lúc ấy cả 2 đều bối rối không biết nói sao.

Và rồi mẹ em biết chuyện, phản đối kinh khủng, bảo là yêu cái gì mà yêu, chỉ là sự tò mò tuổi mới lớn thôi, học sa sút, trước sau gì ba má thằng đó biết chuyện 2 đứa thì cũng khinh mày, tại vì mày nhà nghèo. Nhưng qua hôm sau, anh tới nhà em không báo trước, anh giải thích với mẹ em về sự nghiêm túc tình cảm của cả 2. Dần dần ba mẹ 2 bên đều chấp nhận cho cả 2 quen nhau, lúc ấy anh đã vui mừng mà hét lên anh còn nhớ? tình yêu của chúng ta là chở nhau đi học về trên chiếc xe đạp ì ạch, ăn vỉa hè, nhiều lúc anh ngại ngại muốn nắm tay em nhưng em lại đỏ mặt rút tay lại, tình yêu lúc đấy chỉ như vậy, vì thời gian học đều kín nên thời gian đâu mà đi chơi. Đứa nào cũng bảo em may mắn vì có anh!

Ngày có kết quả đỗ đại học, anh mừng quá đánh liều ôm rồi hôn nhẹ môi em, “con chó anh cướp lần đầu hôn của em rồi”. Thế là em không còn học chung cấp 3 với anh nữa, nhưng cuối tuần nào cũng qua nhà chỉ bài em, vì em không có tiền học thêm nhiều môn. Thế là năm sau em cũng đỗ cùng trường đại học với anh, anh lại lần thứ hai hôn môi em “em giỏi lắm. Anh yêu em”.

Thế là chúng ta cùng đi dạy thêm, nhà anh khá giả mà vẫn đòi đi dạy chung với em để chở em về, anh chỉ an tâm khi chính anh là ng đưa đón em. Bên anh em cảm thấy bình yên lắm. Cãi nhau um sùm, em đang nóng lên anh đều nhường em “chúng ta nói chuyện sau”. Có lần đang chở em về, trời tối, xe đạp hư, chân em bị trật đi rất đau, thế là anh 1 tay cõng em, 1 tay dắt xe đạp suốt hơn 1 tiếng. Có thời gian đi phục vụ quán ăn em bị dê, khóc lóc với anh, mà anh biến thái lắm chẳng nói câu nói ra hồn an ủi em.

– Thôi đừng khóc nữa. Thằng đó nó chỉ sờ em chưa làm gì mà. Không biết đêm tân hôn của mình mà em khóc vậy anh hết làm ăn gì được.

– Khai thật đi, anh xem phim đen nhiều lắm rồi phải không?

– Không nhớ mấy lần nữa.

Rồi em mổ nhập viện, nhiều lúc nửa đêm em chợt thức thì thấy anh đang ngồi ngủ gục vào giường bệnh, tay còn cầm tập học, mới mổ xong em ăn gì cũng nôn ra hết, nôn cả vào ng anh, nhưng anh không nói gì mà ôm em “mau hết bệnh đi con chó hư”, rồi còn giặt cả quần dính dâu của em nữa: “Mắc cỡ gì. Sau này anh cũng phải giặt quần khi em sinh con của chúng ta thôi”, tiền anh dành dụm đi gia sư anh trả 2 phần tiền viện phí cho em vì mẹ em không đủ khả năng,khi khỏe em đòi trả tiền lại thì anh giận em, bảo là sao em tính toán với anh.

Ngày kỷ niệm thì 2 đứa chở dọc các con phố, quán vặt nào cũng có mặt 2 đứa, rồi 2 đứa tặng nhau giày, túi đeo hoặc áo thun. Em chỉ cần nhiêu đấy, vì em sợ ng ta nói em quen anh vì tiền.